Phân loại
Tên khoa học
Phân bố
Việt nam
Đắk Lắk (Chư Yang Sin), Đồng Nai (Biên Hòa), Gia Lai (Mang Yang)
Độ cao ghi nhận thấp nhất
300 m
Độ cao ghi nhận cao nhất
700 m
Thế giới
Campuchia, Thái Lan
Thông tin đánh giá
Phân hạng
VU
Tiêu chuẩn đánh giá
A2c; B1ab(i,iii)+2ab(ii,iii)
Diễn giải đánh giá theo các tiêu chuẩn
Loài này ghi nhận phân bố ở các tỉnh Gia Lai, Đắk Lắk và Đồng Nai, tiểu quần thể ở Biên Hòa (Đồng Nai) đã không còn được ghi nhận. Diện tích phạm vi phân bố và vùng cư trú bị thu hẹp và suy thoái do bị tác động của các hoạt động canh tác nông nghiệp và xây dựng cơ sở hạ tầng. Loài này đôi khi bị khai thác làm thuốc. Kích cỡ quần thể ước tính bị suy giảm > 30 % trong vòng 30 năm qua (tiêu chuẩn A2c). Diện tích phạm vi phân bố (EOO) ước tính < 20.000 km2. Diện tích vùng cư trú (AOO) ước tính < 2.000 km2; sinh cảnh sống tiếp tục bị thu hẹp và suy thoái (tiêu chuẩn B1ab(i,iii)+2ab(ii,iii)).
Hiện trạng quần thể
Hiện trạng quần thể
Xu hướng quần thể
Ổn định
Đặc điểm sinh học, sinh thái
Đặc điểm sinh cảnh sống
Mộc hương campuchia mọc chủ yếu ở dưới tán rừng kín lá rộng trên đồi núi thấp, hay dưới tán rừng nửa rụng lá, ở độ cao 300-700 m (Do et al. 2014).
Dạng sinh cảnh phân bố
Đặc điểm sinh sản
Cây ra hoa vào tháng 2-4, có quả vào tháng 8-12.
Thức ăn
Sử dụng và buôn bán
Rễ được sử dụng làm thuốc điều trị cảm cúm, xương khớp và điều hòa khí huyết.
Mối đe dọa
Sinh cảnh sống bị thu hẹp và suy thoái do bị tác động của các hoạt động canh tác nông nghiệp và xây dựng cơ sở hạ tầng. Loài này đôi khi bị khai thác làm thuốc.
Biện pháp bảo tồn
Đã có
Một phần vùng phân bố của loài nằm trong các khu bảo tồn nên được bảo vệ.
Đề xuất
Bảo vệ sinh cảnh sống của loài và phục hồi quần thể trong tự nhiên. Tiến hành nhân giống, ươm trồng để bảo tồn và làm dược liệu, giảm thiểu áp lực khai thác từ tự nhiên.
Tài liệu tham khảo
Do T.V. & Nghiem T.D. (2017). Taxonomic notes on some Aristolochia species in Vietnam. Taiwania, 62(2): 216-218.
Do T.V., Neinhuis C. & Wanke S. (2014). New synonyms of Aristolochia cambodiana Pierre ex Lecomte (Aristolochiaceae). Thai Forest Bulletin (Botany), 42: 96-99.
Lecomte H. (1909). Aristolochiaceae d’Indo-Chine. Notulae Systematicae, 1: 72-76.
Samanta A.K., Manzur Kadir A.F.M. & Das A.P. (1999). Aristolochia L. in Darjeeling and Sikkim Himalayas. Rheedea, 9(1): 23-30.