Phân loại
Tên khoa học
Tên phổ thông
Phân bố
Việt nam
Hà Nội (Ba Vì), Ninh Bình (Cúc Phương), Thanh Hóa (Bá Thước)
Độ cao ghi nhận thấp nhất
600 m
Độ cao ghi nhận cao nhất
800 m
Thế giới
Chưa ghi nhận
Thông tin đánh giá
Phân hạng
VU
Tiêu chuẩn đánh giá
B2ab(ii,iii)
Diễn giải đánh giá theo các tiêu chuẩn
Loài này hiện chỉ ghi nhận ở 3 địa điểm thuộc miền Bắc Việt Nam. Loài này bị khai thác làm dược liệu ở quy mô nhỏ. Diện tích vùng cư trú (AOO) của loài ước tính < 500 km2, vùng cư trú, sinh cảnh sống bị thu hẹp và suy thoái do tác động của các hoạt động du lịch, mở rộng diện tích đất canh tác nông nghiệp và khai thác lâm sản (tiêu chuẩn B2ab(ii,iii)).
Hiện trạng quần thể
Hiện trạng quần thể
Xu hướng quần thể
Ổn định
Đặc điểm sinh học, sinh thái
Đặc điểm sinh cảnh sống
Mộc hương balansa mọc chủ yếu dưới tán rừng thường xanh, ẩm hay nơi sáng ven đường đi, ở độ cao 600-800 m (Nguyễn Tiến Bân 2003, Lai et al. 2019).
Dạng sinh cảnh phân bố
Đặc điểm sinh sản
Cây ra hoa vào tháng 8-10, có quả vào tháng 10-12.
Thức ăn
Sử dụng và buôn bán
Vỏ dùng làm thuốc để điều trị bệnh tiêu chảy, tiểu tiện và các bệnh về gan.
Mối đe dọa
Sinh cảnh sống bị thu hẹp và suy thoái do tác động của các hoạt động du lịch, mở rộng diện tích đất canh tác nông nghiệp và khai thác lâm sản. Loài này bị khai thác làm dược liệu ở quy mô nhỏ.
Biện pháp bảo tồn
Đã có
Vùng phân bố của loài có một phần nằm trong các khu bảo tồn nên được bảo vệ.
Đề xuất
Bảo vệ sinh cảnh sống của loài và phục hồi quần thể trong tự nhiên. Tiến hành nhân giống, ươm trồng để bảo tồn và làm dược liệu, giảm thiểu áp lực khai thác từ tự nhiên.
Tài liệu tham khảo
Lai V.H., Nguyen T.T. & Do V.T. (2019). Aristolochia mulunensis (Aristolochiaceae), a new record and notes on taxonomy, distribution of some Aristolochia species for the flora of Vietnam. VNU Journal of Science: Natural Sciences and Technology, 35(2): 58-64.
Lecomte H. (1909). Aristolochiaceae d’Indo-Chine. Notulae Systematicae, 1: 72-76.
Nguyễn Tiến Bân (2003). Danh lục các loài thực vật Việt Nam. Nhà xuất bản Nông nghiệp, Hà Nội, trang 123.
Phạm Hoàng Hộ (2000). Cây cỏ Việt Nam. Quyển 1. Nhà xuất bản Trẻ, Tp. Hồ Chí Minh, trang 302.